Bao Giờ Sinh Em Bé
Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Con Chả Biết Được Đâu
Mẹ đan tấm áo cho con
Mùa xuân hoa nở nước non xanh rờn
Chiếc khăn cánh bướm chập chờn
Dòng sông rất lạ từng cơn sóng đùa
Nỗi Lòng Thi Sĩ (noilongthisi.blogspot.com) Những ai tôi tin tưởng, được sự ủy nhiệm của tôi có thể in thành sách hay đăng tải thơ văn của tôi lên mạng để nhằm phổ biến tình cảm tâm hồn của tôi với đồng bào với tổ quốc Việt Nam và những ai đó có thể đọc được chữ Việt Nam. Về lâu về dài cũng là để lưu truyền cho hậu thế, tránh sự nhầm lẫn mạo nhận tên tuổi của tôi, sau khi tôi đã trở về quê hương vĩnh hằng.
Bao Giờ Sinh Em Bé
Cảm xúc thơ Xuân Quỳnh: Con Chả Biết Được Đâu
Mẹ đan tấm áo cho con
Mùa xuân hoa nở nước non xanh rờn
Chiếc khăn cánh bướm chập chờn
Dòng sông rất lạ từng cơn sóng đùa
Ngủ Đi Anh
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Hát Ru
Ngủ đi anh người em yêu dấu
Bình hoa ngoan đã ngủ trên bàn
Ngọn đèn bé nhỏ nồng nàn
Con chim ấm tổ trăng ngàn lặng im
Nước Non Ru Hời
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Anh
Vầng trán cao bâng khuâng tư lự
Cây bút chì nét chữ đăm chiêu
Tần ngần từ sáng tới chiều
Mực khô đáy lọ bao nhiêu lụy phiền
Một Chiều Thu
Cảm xúc với tâm trạng Xuân Quỳnh: Hoa Cỏ May
Sóng nước mênh mang nỡ hững hờ
Từng đàn cá nhỏ lội bơ vơ
Sương chiều nhỏ giọt sao buồn qúa
Chắc biết lòng em chỉ rối vò
Trận Gió Thu
Hoài công tìm mãi ở
đâu xa
Thanh thoát hương rơi
rụng bốn muà
Tố lan bạch diệp khoe
màu sắc
Hữu ích vì ai một giấc mơ ?....
Người Khách Lạ
chuyển thể từ thơ Xuân Diệu
Hãy nán lại cùng nhau ân ái
Trăng đêm nay lạnh quá người ơi!
Rượu tàn rỏ giọt sương rơi
Khách đi thì cũng một thời trăng hoa …
Anh Xin Làm Biển
Anh sẽ nguyện mãi là biển cả
Dải cát dài trắng xoá là em
Tình chung vạn kiếp êm đềm
Trăng soi bãi đá từng đêm rì rào
Bến Tầm Dương Cảm Khái
cảm hứng khi đọc “Đà Giang “của Vũ Hoàng Chương
Đêm trăng ngồi bến Đà Giang
Tỳ bà thiếu phụ dịu dàng thiết tha
Tầm Dương thổn thức lầu ngà
Cung đàn dang dở sa đà giọt châu…
Ngày Tháng Ghi Nhớ
cảm tác thơ Vũ Hoàng
Chương: Mười Hai Tháng Sáu
Nhà ai trăng sáng một
phương
Nơi đây rượu đắng canh
trường lệ tuôn
Mười hai tháng sáu đòi
cơn
Bóng mây lướt mướt nỗi buồn trào dâng
Yêu Em Vô Hạn
Cảm xúc thơ Goethe bài 21
Tuyết trắng rơi tơi tả
Mưa như cối bột say
Hơi nước đã tràn đầy
Gió thì ngược khe suối
Bạch Cốt Tinh
Cảm xúc thơ Goethe bài 11
Người cha dỗ dành con
Dòng máu phun trên ngực
Phút chia ly thổn thức
Bà lão bạch cốt tinh
Thiện Cảm Ban Đầu
Cảm xúc thơ Goethe bài 1
Nhớ mãi chiều hôm ấy
Cạnh đồng cỏ bao la
Rét muốn nổi da gà
Áo bành tô dựng cổ
Cú Vọ
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 181
Hôi hám như loài cú
Ẩn mình trong lùm cây
Đờ đẫn khói men say
Với trò chơi thần tượng
Hãy Tỉnh Táo
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 171
Cuộc sống của chúng ta
Quỷ vẫn thường theo dõi
Tình yêu nào soi mói
Tham vọng quá bao la
Bóng Tà Chiều Đông
Dập dìu biển nước gợn
sầu
Niềm thương nỗi nhớ buồn
rầu giọt mưa
Lắng nghe gió gọi lưa
thưa
Nắm tay lần cuối tiễn đưa qua cầu
Canh Tý Hẩm Hiu
Hai đưá tranh nhau một
cái thủ
Tuân khoe văn hoạt Nghị
văn già
Phen này đỗ rặt đầu gà
Bác Tuyên kia cũng thứ ba rốt phường
Bốc Cuả Trời
Đua chen vơ vét cuả
dân
Nhờ thằng cộng sản Việt
gian giưã đời
Rủ nhau đi hót cuả trời
Đang khi trời ngủ thì trời mới rơi
Ai Khôn Ai Dại
Thiên hạ đua nhau khôn
hay dại
Chẳng biết ai là kẻ dại
khôn
Khôn nghề cờ bạc đâu
ngoan
Văn chương có dại thế gian ngậm sầu
Hoạ Bắc Phương
hoạ thơ Trần Tế Xương:
Đại Hạn
Hiểm hoạ bắc phương xã
tắc trôi
Giang sơn cóc nhái nhảy
lên ngồi
Duy trì thể chế còn
sâu đỏ
Sài luật rừng hoang chẳng
nước nôi
Lấn chiếm biển khơi
gây sóng gió
Tượng đài xây cất chuyện
xong rồi
Giống nòi Việt tộc làm
sao thế
Hàng triệu con người chẳng khác tôi
Tết Nhà Nho Nghèo
Thiên hạ xác xơ còn đốt
pháo
Nhân tình trắng dã dạ
ngâm vôi
Không dưng xuân lại đến
chơi
Nhờ trời đóng cưả cho tôi ngồi nhà
Phường Nhơ Nhuốc
Bấy lâu chơi với phường
nhơ *
Quen nhìn nên chẳng biết
dơ là gì?
Sọt quang bộ gắp rầm
rì
Sớm khuya nào quản thầm thì nhỏ to
Trần Tế Xương là một con người đặc biệt. Có bộ óc và trái tim nhạy cảm của một thiên tài. Tài thơ cuả ông ngang ngửa với bà Hồ xuân Hương. Theo Lu Hà còn hơn cả cụ Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến một bực. Nhưng đáng tiếc học vị chỉ là một chàng tú tài vớt. Thật bất công vì thói đời kèn cưạ ghen tuông ích kỷ. Cũng giống như Tố Hữu cũng ghen tỵ với Nguyễn bính , Hồ Dzech và Hữu Loan. Còn Tản Đà đã chết từ lâu, nếu còn sống cũng chưa thoát khỏi bàn tay sắt và cái đầu ngu muội cuả anh chàng thi sĩ rởm Tố Hữu Uỷ viên bộ chính trị trung ương đảng. Vì cảm kích ông Trần Tế xương một nhân tài thật sự, nên Lu Hà tôi thích làm thơ thù tạc xướng vịnh về ông.
Huyền Trân Về
Chiêm Quốc
Một bước chân
đi một lỡ làng
Nỗi đau dân
nước nỗi tình riêng
Vua cha chót
hứa người Chiêm Quốc
Thuyền lỡ duyên đò đợi kiếp sang
Tiếng Sáo Theo Mây
Tiếng dịch thổi nghe
mà réo rắt
Lơ lửng cao tha thiết
đâu đây
Cớ sao thổn thức vơi đầy
Lưng trời ngăn ngắt mây bay chập chờn
Chó Nhà Và Sói Rừng
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 161
Chuyện về hai con chó
Buông thả sống bê tha
Con nuôi dạy trong nhà
Dáng vẻ coi từa tựa
Số Mạng
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 151
Chuyện về một người cha
Có đứa con duy nhất
Tuổi già càng lật đật
Tin lá số tử vi
Định Mệnh Là Sai
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 141
Xưa có chàng thương gia
Luôn gặp nhiều may mắn
Tiền của nhiều vô hạn
Fortuna ân sủng
Ở Ẩn
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 131
Ai từng nghe huyền thoại
Về con chuột phương đông
Lo sợ bị tấn công
Ẩn mình trong pho mát
Ai Mới Là Chủ
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 121
Một tá điền cưỡi lừa
Cả hai cùng chạy trốn
Cảnh lao nô nguy khốn
Lại gặp bãi cỏ xanh
Lợi Dụng
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 111
Có hai nhà hùng biện
Chim cú và đại bàng
Thành La Mã sẵn sàng
Những ngày mưa tháng nắng
Tỵ Nạn
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 101
Một con gia súc thổi còi
Làm cho sư tử ghét nòi sừng kia
Trâu, bò, dê phải chia lìa
Di cư tỵ nạn khắc bia oán hờn
Ác Gỉa Ác Báo
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 91
Chuột con đi dạo trên bờ
Non xanh nước biếc ngẩn ngơ tâm hồn
Chiều tà bảng lảng hoàng hôn
Tò mò phong cảnh chuồn chuồn bướm bay
Sai Lầm Vị Trí
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 81
Chuột sa chĩnh gạo xưa nay
Chồn vào vựa luá có ngày diệt vong
Có con chồn cái ốm tong
Mảnh mai chui lọt vào trong kho hàng
Đấu Tranh Chống Lại Mình
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 71
Dạ dày xưng hoàng đế
Chân tay gọi thần dân
Cần lao vốn chuyên cần
Nuôi dạ dày lười biếng
Hóa Giải Hận Thù
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 61
Chúa ban đôi cánh thần vô hạn
Chim đại bàng hung hãn tung bay
Muôn loài cầm thú đâu hay
Bọ hung mới chính là tay chẳng vừa
Chiến Thắng Thần Chết
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 51
Hỡi thần chết cứu tinh vĩ đại
Em đáng yêu khoan khoái rường nào
Nụ hôn đắm đuối ngọt ngào
Cơn đau dịu bớt xôn xao ráng hồng
Mình Tự Hại Mình
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 41
Mũi tên bắn từ lông đồng loại
Chim nghẹn lòng tê tái xót xa
Sinh ra trong cõi người ta
Buồn về gia tộc sơn hà điêu linh
Tòa Án Rừng Rú
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 31
Bệnh dịch hạch lan tràn khủng khiếp
Muông thú rừng nối tiếp theo nhau
Vành tang nấm mộ bạc màu
Thê lương rùng rợn khổ đau tận cùng
Aỏ Tưởng
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 21
Một chú lừa mang đồ tế lễ
Thấy mọi người kính nể nghiêm trang
Mùi thơm phảng phất mơ màng
Lừa càng ảo tưởng vênh vang phố phường
Gỉa Mạo Trôm Trỉa
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 11
Đầu xuân tỉa tót bộ lông
Đàn công phấp phới nắng hồng thướt tha
Muôn màu sắc tía ngọc ngà
Sáo đen nhặt lấy cắm da thịt mình
Tay Làm Hàm Nhai
Cảm xúc thơ La
Fontaine bài 1
Nắng chói chang trưa hè nóng nực
Mùi chả ngon thơm phức hai nhà
Bọt bia tăm sủi gần xa
Đàn ca nhảy nhót thiết tha mọi miền
Nòng Nọc Đứt Đuôi
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 1
Vợ chồng cóc danh gia vọng tộc
Cũng công hầu gia bộc kém ai
Xuất thân con cái
thuyền chài
Với trê hàng xóm một hai sớm chiều
Gia Súc Kể Công
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 1
Thiên cơ thụ tạo muôn loài
Sản sinh đông đúc biệt tài khác nhau
Long lân quy phụng đủ màu
Tứ linh cát bụi ngàn sau phủ mờ
Mỹ Nhân Tài Tử
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 11
Cuộc dâu bể lòng son chẳng đổi
Con thuyền tình chìm nổi gian neo
Quản chi sóng gió bọt bèo
Đóa hoa trinh nữ thuận theo mái chèo